Đường mòn Inca đến Machu Picchu nổi tiếng là nơi rất khó chinh phục. Mỗi năm đều có một vài thương vong xảy ra ở đây. Nhưng nguy hiểm thật sự chỉ bắt đầu khi bạn đi theo đường mòn qua các thành phố cũ kì bí và đến Huayna Picchu, hay còn được biết với cái tên “Con đường của cái chết”. Mặc dù các cầu thang Inca cũ được chạm khắc trên đá granit, nhưng lối đi thì đã mục nát, đầy đá vụn, đá trơn và các góc nguy hiểm.Mây và sương mù cũng làm cho chuyến hành trình càng trở nên khó khăn hơn. Và ở một số đoạn, người leo núi phải bám vào các dây cáp bằng thép đã cũ. Đi lên thì dễ, nhưng đi xuống càng khó hơn vì các sườn núi rất dốc.Tuy nhiên, khung cảnh của Machu Picchu từ Huayna Picchu nhìn xuống vào một ngày nắng đẹp rất tuyệt vời, và bạn sẽ thấy điều đó thật đáng với công sức bạn đã bỏ ra để leo lên đây.
Mê cung đá đỏ The Maze, Utahlà khu vực xa xôi nhất của Vườn quốc gia Canyonlands, thu hút khoảng 2000 lượt khách ghé thăm mỗi năm. Đây là một nơi rất khó chinh phục, hầu như không thể di chuyển và đầy ngõ cụt. Không những thế, nguy hiểm luôn rình rập với các trận đá lở hoặc lũ quét gây chết người. Vì mức độ nguy hiểm của nó, các kiểm lâm ở đây luôn nhấn mạnh với du khách nên đọc kĩ hướng dẫn chi tiết và giữ liên lạc với nhau. Điều này đã giữ cho số lượng thương vong giảm xuống mức 0. Tuy nhiên, thương vong và tai nạn ở những nơi còn lại trong Canyonlands thường xảy ra. Điều đó cho thấy mê cung The Maze thật sự gây nguy hiểm chết người.
Những người hành hương đã cố gắng leo lên những ngôi đền trên 5 ngọn tháp ở núi Hoa Sơn trong nhiều thế kỉ. Hầu như tất cả những chuyến hành trình đều rất nguy hiểm, do cầu thang đi lên gần như dựng đứng và ít chỗ bám. Tuy nhiên, đó chưa phải là tất cả.Nguy hiểm thật sự nằm ở con đường lót ván đến núi Nam. Được gọi là nơi leo núi nguy hiểm nhất hành tinh, vì nó gồm nhiều tấm ván gỗ được bắt vít gắn vào bên sườn núi cheo leo. Chỉ vậy mà thôi. Người thám hiểm cần bám vào một dây xích sắt đặt song song với những tấm ván treo lơ lửng cách mặt đất cả ngàn feet. Sau một chặng đường, những tấm ván sẽ biết mất hoàn toàn. Người leo núi phải đi trên những tảng đất cỏ mọc trên đá. Không có một số liệu thống kê chính thức về tỉ lệ tử vong, nhưng theo như lời đồn, đã có khoảng 100 người chết mỗi năm tại núi Hoa Sơn.
Đường sắt Kokoda đã chứng kiến rất nhiều cái chết thương tâm. Năm 2009, 13 người thiệt mạng trong một vụ tai nạn máy bay trên đường đi đến đoạn đường sắt này, và 4 người leo núi khác tử vong. Họ đã phải đối mặt với bệnh sốt rét, cái nóng cực độ vào ban ngày và cái lạnh giá vào ban đêm cùng những cơn mưa lạnh thấu xương. Ngoài ra, nó càng thêm nguy hiểm bởi bùn lầy, rễ cây trơn và một số thác nước có thể khiến bạn bị trượt chân hay trẹo mắt cá.Kể từ năm 2009, vì nơi đây đã cướp đi sinh mạng của nhiều người xấu số, chính phủ Úc và Papua New Guinea đã chi hàng triệu đô-la để mua thêm nhiều trang thiết bị tối tân để nâng cao cơ sở hạ tầng cho đường sắt này.
Nếu bạn muốn thấy tất cả những khung cảnh trong phim Chúa tể những chiếc nhẫn, bạn phải đến Vườn quốc gia núi Aspiring ở đảo phía Nam New Zealand. Nhưng lộ trình đến Cascade Saddle - một chuyến đi 2 ngày qua các rừng sồi và núi cao - thật sự là một chuyến đi hết sức mạo hiểm. Những năm trước, có ít nhất 12 người thiệt mạng tại đây, chủ yếu là do té ngã khi đi xuống trên các tảng đó ẩm ướt và trơn trượt. Một trekker người Đức đã trượt ngã và mất vào tháng 7 năm 2013, khiến các nhân viên điều tra địa phương yêu cầu các quan chức hoặc là phải đóng con đường này, hoặc là sửa chữa lại để an toàn hơn.
Đường mòn Kalalau dọc theo bờ biển Na Pali là một nơi đáng để khám phá ở Hawaii với nhiều đặc điểm hấp dẫn – rừng biệt lập, sườn núi lửa dốc, bên cạnh là một bãi biển hoang sơ chưa khai thác hết. Nhưng chuyến đi bộ 22 dặm qua một nơi đẹp như thiên đường này thật sự không an toàn chút nào.3 con đường giao nhau chính ở đây luôn lầy lội nhanh chóng khi trời mưa, đá lở, các mỏm núi nhô ra và hàng ngàn các chướng ngại vật khác. Do vậy, con đường mòn này đã cướp đi sinh mạng của nhiều người và gây ra vô số vụ tai nạn.Nhưng đó chưa phải là mối đe dọa chết người lớn nhất. Hơn 100 người đã kết thúc cuộc đời của họ khi bơi ở những bãi biển cách xa đường mòn. Chưa kể, người địa phương đang sống tạm ở trên các bờ biển thường rất thô lỗ, thậm chí tàn bạo. Hai năm trước, một con nghiện ma túy người địa phương đã quăng một du khách người Nhật ra khỏi vách núi, bắt đầu cuộc “săn người” man rợ kéo dài 4 tháng.
Trong hẻm núi El Chorro thuộc tỉnh Malaga, Tây Ban Nha, Caminito del Rey (Con đường của vua) treo lơ lửng trên vách núi. Con đường bằng bê tông và thép dài 2 dặm này được xây dựng hơn 100 năm trước để phục vụ cho công nhân tại một nhà máy thủy điện địa phương, theo thời gian, nó trở thành một điểm đến dành cho những người mê mạo hiểm.Nhưng hiện nay, con đường đã chính thức bị đóng, nhưng các tay leo núi vẫn chọn nơi này để thám hiểm. Thậm chí, khi nhà nước đã tu sửa lại những phần đường hư hỏng, thì Caminito vẫn nằm trong danh sách những con đường mòn gây cảm giác “chóng mặt” nhất thế giới.
Có rất nhiều người từ khắp nơi trên thế giới đến Philippines để chinh phục ngọn núi Pinatubo bên hồ miệng núi lửa. Sau 400 năm không hoạt động, ngọn núi lửa này đột nhiên phun trào vào năm 1991, cướp đi sinh mạng của 800 người. Năm 1992, một đợt phun trào nữa diễn ra và khiến 72 người trở thành nạn nhân của ngọn núi lửa này.Nếu bạn "lờ đi" việc ngọn núi lửa này có thể sẽ đột ngột phun trào, chuyến đi sẽ tương đối dễ dàng hơn và chỉ tốn khoảng từ 50 phút đến 2 giờ để hoàn thành. Nếu bạn tắm ở hồ miệng núi lửa, hãy cẩn thận khi bơi vào giữa hồ, vì ở đó có những dòng chảy cực mạnh.
Rover’s Run, một con đường mòn thơ mộng ở công viên 200 năm tuổi Far North của Anchorage, không có bất kì dốc đứng, vách núi hay thời tiết khắc nghiệt nào. Thay vào đó, đây là nơi ưa thích của loài gấu nâu. Đã có nhiều người bắt gặp gấu ở đây và không ít trong số đó đã bị chúng vồ.Các biển báo nguy hiểm về gấu xuất hiện nhiều nơi, và nhà chức trách công viên cũng đã phong tỏa con đường mòn khi các vụ việc liên quan đến gấu gia tăng. Tuy nhiên gấu không phải là động vật nguy hiểm duy nhất. Loài hươu nổi tiếng với việc chống trả kẻ xâm nhập lãnh thổ, cũng được tìm thấy phổ biến ở đường mòn Rover’s Run.
Núi lửa Pacaya bắt đầu hoạt động trở lại vào năm 1965. Kể từ đó, các vụ phun trào đã giết chết không ít người. Một vụ phun trào vào năm 2010 đã cướp đi 3 mạng sống, và một đợt phun trào nữa sau đó 3 năm đã khiến nham thạch phủ kín 1 bên sườn núi. Các ngôi làng xung quanh đều được di tản.Việc trèo lên một ngọn núi lửa ngay cả khi nó không phun trào cũng là điều vô cùng nguy hiểm. Thế nhưng đã có các tay leo núi chinh phục được đỉnh núi dốc đứng này và họ chỉ chịu rời đi bởi sức nóng và sự rung chuyển của nó. Cơ quan công viên quốc gia đã đóng của ngọn núi cao này sau những vụ tai nạn chết người. Thế nhưng không ít tay leo núi gan lì vẫn tìm cách lẻn vào ngọn núi lửa này thông qua các cánh đồng lân cận.
ST